Tôi yêu thích và lựa chọn nghề Luật sư từ nhỏ, cũng một phần do ảnh hưởng bởi phim ảnh. May mắn là không biết vì lý do gì mà Mẹ tôi cũng định hướng để tôi theo ngành luật. Giống như bao nhiêu bạn khác, tôi học và thi vào Đại học Luật Hà Nội để thực hiện mơ ước, sau đó học lớp đào tạo Luật sư tại Học viện tư pháp, cuối cùng là qua kỳ thi quốc gia để lấy chứng chỉ hành nghề luật sư và được cấp thẻ luật sư. Có lẽ đây là quá trình mà tất cả các Luật sư được đào tạo ở Việt Nam đều trải qua, có thể qua thời gian sẽ có những thay đổi, nhưng về cơ bản là như vậy.
Mặc dù rất yêu thích nghề luật sư và cũng yêu thích các môn học về luật nhưng thực sự là trải qua quá trình 4 năm học Đại học Luật, tôi mới thấy đúng là thực tế khác hoàn toàn với mơ ước và tưởng tượng. Qua quá trình đào tạo ở Học viện tư pháp và sau này là quá trình hành nghề, thậm chí tôi còn thấy khác xa hơn trước, có thể nói hơi quá là “không liên quan”. Nhưng tôi vẫn cố gắng thích nghi và tin tưởng vào một sự thay đổi trong tương lai đối với nghề Luật sư nói riêng và với hệ thống pháp luật của Việt Nam nói chung.
Thật may mắn là khi còn học ở trường Đại học, giữa rất nhiều môn học “nghĩa vụ”, thì có một số môn học và thầy cô vẫn giúp tôi duy trì và theo đuổi ước mơ, trong đó đặc biệt là môn Luật so sánh, môn học mà tôi đã may mắn được học một cô giáo rất tuyệt vời. Trong môn Luật so sánh, có một phần nội dung tuy được học rất ít nhưng tôi thấy đặc biệt thú vị và yêu thích, đó là nội dung về án lệ. Vì quá yêu thích án lệ nên tôi đã thực hiện một việc mà tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ làm được, đó là cùng với một bạn trong lớp tham gia Cuộc thi sinh viên nghiên cứu khoa học, với đề tài “Án lệ và khả năng áp dụng án lệ ở Việt Nam”. Thật may mắn với sự giúp đỡ của thầy hướng dẫn và đặc biệt là cô giáo tôi yêu quý, tôi đã may mắn được giải nhì cấp Bộ.
Sau khi được giải, do nhiều yếu tố khách quan và chủ quan, mà chủ yếu là do bản thân tôi, tôi đã không tiếp tục phát triển và nghiên cứu tiếp đề tài của mình, ngoại trừ việc một lần có tóm tắt lại đề tài và đăng lên Tạp chí Luật học theo lời khuyên của cô giáo. Nhiều lần trong quá trình hành nghề, tôi cũng muốn quay lại nhưng cũng do bản thân lười biếng nên cảm thấy rất đáng tiếc.
Đến thời điểm này, tôi nghĩ bản thân cần phải bắt đầu tim hiều và nghiên cứu lại về Án lệ vì tôi nhận ra trong quá trình hành nghề và trong suốt thời gian bỏ rơi nó, tôi chưa có lúc nào thôi nghĩ và thôi bị ám ảnh về nó. Trong cuộc sống và nghề nghiệp, mỗi người sẽ có một hoặc nhiều sở thích riêng và tôi thấy tôi thực sự yêu thích Án lệ. Mặc dù có thể việc tìm hiểu về Án lệ chưa giúp ích nhiều cho tôi trong công việc hiện tại và sẽ tốn khá nhiều thời gian nhưng tôi vẫn sẽ cố gắng không từ bỏ việc nghiên cứu và tìm hiểu về nó, bắt đầu bằng những bài viết ở blog này.
Đơn giản tôi rất thích Án lệ.
Hữu Thuần
Án lệ là những vụ án lấy nhiều nước mắt làm sao cho người ta rơi càng ít là thành công rồi đấy 😛
Ngoc Blue
Hay! Khái niệm mới :))